Bệnh nhân vui tính: “Cò” bệnh viện

Tui gần đây dạo một vòng các Bệnh viện lớn ở khu vực Thành Phố, thấy nhiều bệnh viện tấp nập quá. Trước cổng bệnh viện lúc nào cũng hàng quán um sùm, rồi xe ôm, xe taxi và có một lực lượng lúc nào cũng quyết liệt chèo kéo là CÒ BỆNH VIỆN. Gọi là CÒ cho nó quen thuộc với cách gọi của người dân, chứ thật ra, họ là những người lôi kéo khách khám bệnh cho những cơ sở khám chữa bệnh khác. Và đương nhiên, nếu Bệnh Nhân mà thiếu hiểu biết chút, sẽ bị đội CÒ này xâu xé te tua.

Câu chuyện thứ nhất

Cò khám nhanh

Tí: Tía à, chuẩn bị tới BV lớn ở Sài Gòn rồi nè, Tía chuẩn bị tinh thần nhe, đông dữ lắm à… xuống lơ mơ là Tía với con lạc nhau luôn á.

Tía: Gì dữ vậy, Tía mày hồi mấy chục năm trước cũng đi Sài Gòn rồi chớ… hù hoài.

Tí: Rồi Tía coi… nè nè… xuống xuống Tía… tới rồi

Tía: Trời thần, đông dữ bây, đi khám bệnh chứ phải đi hội chợ đâu mà đông dữ. Chắc bác sĩ ở đây khám giỏi dữ hả Tí?

Tí: khám giỏi lắm Tía, mà Tía, đông kiểu này, chắc chờ lâu à…

CÒ: Ờ ờ… khám lâu lắm anh trai, bác bị sao, đi khám gì, đi theo con là được khám nhanh nè.

Tía: ???

Tí: Ủa ủa… khám nhanh là sao anh?

CÒ: đảm bảo mà, cũng bác sĩ trong bệnh viện thôi… ra ngoài ngồi khám… chứ giờ vô bệnh viện, tới mai có khi bác sĩ còn chưa ngó tới.

Tía: Thiệt hả chú?

CÒ: xạo chú chi, chú coi đó, biết bao nhiêu người tới khám, chờ tới chừng nào?

Tí: Vậy mình khám ở đâu anh?

CÒ: Phòng khám riêng của Bác sĩ bên hông bệnh viện nè… khám lẹ lắm, chút xíu lấy toa là về liền…

Tí: vậy đi ha Tía, chứ chờ tới mai, còn tốn tiền nhà nghỉ đồ nữa…

Tía: từ từ… có phải đi lấy vợ đâu mà gấp, để tía coi…

CÒ: coi gì chú ơi, nói chú không tin, vô ngồi chờ đuối luôn à… đi theo con đi, ngay bên này thôi…

Tí: đi Tía ơi, khám sớm dìa sớm Tía.

Tía: từ từ mậy, bây giờ, chú chờ Tía con tui chút nhe… Tí, con với tiá đi xe cả mấy tiếng mới tới đây, giờ bỏ công bước vô trong cổng hỏi 1 tiếng hổng được sao? Vô hỏi cái rồi tính, không được thì quay ra… mất gì đâu?

Tí: Dạ, Tía nói cũng phải… vô hỏi… ủa… mà vô hỏi ai Tía?

Tía: ăn học chi mà khờ dữ con… thì vô kiếm… Bác sĩ hỏi

Tí: Ờ ờ… vô kiếm bác sĩ hỏi…

CÒ: nè nè… con cho chú với em số điện thoại của con, có gì không được thì gọi con nhe… khám đảm bảo nhanh gọn…

 

Vậy đó, rất nhiều người Bệnh ở quê lên thành phố khám và điều trị, bỏ rất nhiều công sức để đi đường, nhưng lại không dành thêm một chút thời gian nữa để… bước qua cổng Bệnh viện, vào gặp nhân viên ở quầy hướng dẫn. Rồi vội vàng thay đổi kế hoạch, để rồi, đa phần là sẽ tốn thêm tiền vô ích cho những nơi cung cấp dịch vụ khám chữa bệnh mà chính mình chưa có thời gian tìm hiểu.

Nhiều người không biết rằng, rất nhiều Bệnh viện Đa Khoa bây giờ, đã cố gắng tối đa để có thể thực hiện khám, làm xét nghiệm, chụp X-Quang, đo điện tim, siêu âm… rồi bác sĩ khám lại, cho thuốc, lãnh thuốc và đi về TRONG MỘT BUỔI. Họ không muốn người bệnh phải chờ qua giờ trưa, chứ đừng nói tới ngày hôm sau. Vậy nhé, là Bệnh Nhân Vui Tính, hãy mạnh dạn đặt câu hỏi với Nhân viên y tế ở quầy hướng dẫn, để biết mình cần bao lâu.

Theo Quyết định 1313/QĐ-BYT ban hành năm 2013, chỉ tiêu phấn đấu cho các đơn vị Khám chữa bệnh ở Việt Nam chậm nhất là 4 giờ, với việc khám và thực hiện 3 dịch vụ cận lâm sàng phối hợp (Xét nghiệm, chẩn đoán hình ảnh và thăm dò chức năng).

Minh họa: Satế

Câu chuyện thứ hai

Cò khám bệnh khó nói

Tía: Tí, mà tự nhiên ngồi chờ khám đây rồi, sao thấy lo lo?

Tí: lo gì nữa Tía?

Tía: cái bệnh của tía tự nhiên thấy ngại ngại?

Tí: lo gì Tía ơi, có bệnh thì chữa bệnh, Tía lên tới đây rồi, ai biết gì đâu là Tía lo?

Tía: Nói vậy chứ nào giờ, trong Tỉnh cũng nhiều người biết tía à, giờ tự nhiên họ biết tía bệnh “đó” chắc… độn thổ luôn à Tí?

Tí: Tía lo xa quá, hay lo quá thì gọi cho ông hồi nãy Tía?

Tía: Ờ… hay gọi thử coi…

Tí: con gọi rồi, ổng nói là chỗ Bác sĩ của ổng là Khám “bí mật” lắm, có mỗi bác sĩ với Tía biết thôi… Vậy giờ Tía tính sao?

Tía: nghe có lý bây, chứ bệnh này mà bác sĩ phán đúng vậy… chắc bỏ xứ đi luôn quá Tí?

Tí: Tía này, tự nhiên bị gì vậy? Mà nãy con đi lòng vòng phòng khám của Bệnh viện, con thấy cũng ổn lắm nha Tía, lúc khám, cũng có Tía với Bác sĩ và một cô y tá thôi… Mà người ta là Bác sĩ, chắc người ta cũng hiểu chuyện này rồi… một ngày khám biết bao nhiêu người, ở không đâu mà nhớ chuyện của Tía…

Tía: Ờ ờ… để tao coi… chứ như dưới Huyện, vô phòng khám mà thấy ngồi chờ quây xung quanh bác sĩ cả chục mạng… tao khai bịnh ra chắc cả đám đó cười rụng răng hết…

Tí: Rồi rồi… để con đi hỏi cho chắc ăn, nếu cần thì nói bác sĩ… cho Tía ngồi khám một mình thôi… Tía thấy sao? Chứ nói thiệt… ra chỗ kia con cũng không biết tình hình khám đồ sao… rồi phát sinh tùm lum mệt nữa… nha Tía?

Tía: Ừ Ừ… con nói vậy nghe được… vô hỏi dùm tía đi… được thì ở chờ khám luôn rồi về… Haizz…

 

Trong Bộ tiêu chí chất lượng Bệnh viện, ban hành năm 2016, Tiêu chí A4.2, tiểu mục 10: Các phòng khám bệnh, chẩn đoán hình ảnh, thăm dò chức năng, tiểu phẫu, thủ thuật… có vách ngăn hoặc rèm che kín đáo ngăn cách với người không có phận sự ra vào trong khi bác sĩ, điều dưỡng thực hiện thăm khám, thủ thuật, chăm sóc và các công việc khác cần phải bộc lộ cơ thể người bệnh. Vậy, bà con yên tâm rồi há!

“Bệnh nhân vui tính” – Nguyễn Thế Anh

Chuyên gia Trung tâm Nghiên Cứu Cải Tiến Y Tế (CHIR) 

Theo Tạp c Sức Khỏe – khoe24h.vn

Posted in: Bạn cần biết